Vô tình
Em như sóng vô tình tung bọt nước.
Ru mãi lời tình tự khơi xa.
Rồi dỗi hờn với vách đá ngân nga.
Mang buồn tủi về trùng khơi
xa mãi.
Có phải em say tình hay say
sóng.
Anh cũng chờ cũng ngóng những
cánh thư.
Nếu như thế! Đâu riêng em
trống vắng!
Và bên sóng có bờ xa luôn vẫy
gọi.
Em hỏi anh :” bao giờ anh mới hiểu”
Nỗi lòng em thương nhớ chút
người dưng!
Anh vẫn vậy :” em đừng nên
hỏi mãi:”.
Anh không phải bến bờ neo đậu
chút tình em.
Hãy rong chơi với biển tình
vẫy gọi.
Và quay về bến đợi buổi hoàng
hôn.
Minh ngoc
Tình Cây viết thơ ngày càng mượt mà, giàu chất biều cảm và hàm ngôn đẹp ..
Trả lờiXóaVaì vần thơ viết lên nỗi lòng ai biết!.
XóaVới bộn bề ....trống vắng ....nhớ nhung.
Hihihi....
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaSao em viết... rồi em lại xóa!.
XóaNhững vần thơ...có tội tình gí?
Em giận anh vô tình không hiểu!
Nỗi lòng yêu... ai toan tính bao giờ.
minhngoc....
"Ai biểu Anh làm thinh?
XóaEm ngỡ Anh vô tình!
Ngày xưa đôi bên thật thân,
Mẹ khuyên Anh sang học chung.
Anh viết thơ thật hay!
Anh viết văn rất tài.
Ðọc nghe rưng rưng trời mây
Ngẩn ngơ em quên học bài.
Anh thấu chuyện tình Ngâu
Anh biết thương hoa sầu
Lời yêu em, Anh để đâu?
Mười trang..? không ghi một câu..."
...
hihihi! Vui thôi mà!
Chúc Anh ngày mới vui nhiều.
Nhé!
EmLoan
NT qua thâm anh Minh Ngọc đây. Lâu quá phải không anh. Thấy anh ít khi xuất hiện trên blog cứ ngỡ anh sang ngang rồi cũng nên, hihi...
Trả lờiXóaNgày mới chúc anh sức khoẻ nhiều nhiều
Đã là bạn... ai sang ngang không báo.
XóaSao vô tình.... hờ hững với tình ta.
Để mang nỗi xót xa chia cách.
Để thầm trách... ai vô tình như thế.!