Hương xưa
Ở phố mà chẳng thành người phố.
Bao đêm rồi , trằn trọc nổi nhớ quê.
Mùi rơm rạ theo về trong giấc ngủ.
Chốn quê nghèo mẹ lam lũ sớm hôm.
Ở phố mà chẳng thành người phố.
Phố lạnh tanh, cổng kín với tường cao.
Hàng xóm thân quen chạm mặt mới chào.
Cái gật đầu thay nụ cười thân thiện.
Ở phố mà chẳng thành người phố.
Nhớ hương xưa hoa bưởi gội đầu.
Hương dầu chổi, hương đồng cỏ nội.
Hương chè tàu , xông mùi ngai ngái.
Ở phố mà chẳng thành người phố.
Nhớ rất nhiều cái nắng miền trung.
Nhớ mẹ già nhớ hương xưa đất Quãng.
Em vẫn đợi, bờ sông Hàn trưa nắng.
Tôi muôn đời, muôn thưở vẫn nhà quê.
Tôi sẽ về tìm hương xưa quê mẹ.
Tìm chút gió mo nang giữa trưa hẽ.
Chén canh ngon rau răm cá diếc.
Chút hương xưa, thắm thiết quê nhà./.
Minh ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét