Cố nhân ơi !
Hoa vừa hé nở đã vội tàn.
Sao tình vụt tắt, chớm nồng nàn
Kia ngồi vai tựa, đây héo hắt.
Tâm hồn lắng đọng chốn xa xăm.
Sông nước triều lên đò hớn hở.
Xa thuyền ôm nặng nổi cô đơn.
Có phải sóng tình sông nước ấy.
Sang bến chuyển bờ mãi mãi không?
Sông nước mênh mông đôi bến đậu.
Lạc chốn phong trần hởi cố nhân.
Trước lúc ra đi bờ bến gọi.
Lở bước quay về đâu cố nhân.
******
minhngoc
Lở bước quay về đâu cố nhân.
******
minhngoc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét